
Bạn có tin vào định mệnh không?
Anh hơn tui 2 tuổi, ở chung cùng 1 xã, nhà cách nhau tầm 1km, học chung trường cấp 1,2,3 và có rất nhiều người bạn chung nhưng chúng tôi không hề biết tới sự tồn tại của nhau. Mãi cho đến sau này khi 2 đứa ngồi kể lại thì mới biết là đã từng lướt qua đời nhau đôi ba lần. Vào một lần tình cờ, tui lướt trong tính năng hẹn hò của facebook thì va phải anh. Từ hôm đó anh nhắn tin trò chuyện với tui nhiều hơn, thấy cũm khá hợp nhau. Anh làm ở Hà Nội, đợt nghỉ lễ 30/4 anh được về, anh hẹn tui đi chơi và đó là lần đầu tiên gặp nhau chính thức của cả hai. Lần gặp đầu tiên nhưng anh "tỏ tình" với tui luôn mọi người ạ. Ủa zì zậy ní, ní sống vội quá nha. Và tui không đồng ý, nghĩ sao mới gặp,mới nói chuyện mà anh đã vội totinh tui nhanh dị luôn. Lúc đó trong đầu tui nghĩ anh này chả nghiêm túc về mối quan hệ này, chưa tìm hiểu chưa biết gì về nhau nhiều mà lại vội vàng quá. Nên là anh bắt đầu mất điểm với tui. Sau này, một vài lần anh hẹn tui đi chơi, tuii vẫn cho anh cơ hội để tìm hiểu thêm, nhưng mọi người biết gì không? Mỗi lần hẹn gặp là mỗi lần anh cho tui leo cây. Ủa zì kỳ zị má??? Từ mất điểm nhẹ thì giờ anh "âm điểm" trong mắt tuii. Tui thì dỗi, anh thì bị tui hủy bạn bè ở facebook và tui "ghét" anh. ( Sau này mới thấy câu "ghét của nào trời trao của nấy" nó đúng thiệt :))))

Lời tỏ tình dễ thương^^
Sau nhiều lần bị dỗi, nhiều lần bị hủy bạn bè fb, thì anh vẫn kiên nhẫn gợi đòn tiếp cho tui. Theo kiểu, cả ngày không nhắn không hỏi gì cứ đến tối muộn tầm 22h anh ta nhắn đúng 1 tin "Phương Hà". Ta nói gợi đòn thiệt chứ. Nhưng cũng vì những tin nhắn như vậy, bọn tui bắt đầu nhắn tin, nói chuyện nhiều hơn, hiểu nhau nhiều hơn. Và rồi tui cũng không biết tui "thích" anh từ lúc nào....
Cả hai ngầm hiểu nhau, ngầm cho nhau cơ hội. Rồi chiện gì đến cũng sẽ đến thoiiii. Đúng zị, anh ta "totinh" tui một lần nữa. Anh hỏi " em làm bạn gái anh nha? ", tui gật đầu và mỉm cười với anh vì lần này thì cả hai bọn tui đã sẵn sàng cho một mối quan hệ mới mang tên "ngừi iu" và bắt đầu hành trình "yêu xa".

Phút giây cầu hôn
Tui đã từng tưởng tượng những cảnh mình được cầu hôn thiệt là lãng mạn. Nhưng không mọi người ơiii 🫣. Vào một ngày đẹp trời không nến cũng chẳng có hoa, ảnh cầm chiếc nhẫn, ảnh quỳ xuống rồi ảnh hỏi nhỏ "làm vợ anh nha?". Tui đơ cái mặt tui ra liền 😂. Sau một vài phút mơ màng và ngơ ngác thì tui nói nhỏ với ảnh "em đồng ýyyyy" không một chút do dự. Vì tui biết anh chính là mảnh ghép của cuộc đời tui, nguyện ý đời này được bên cạnh anh.

Lễ dạm ngõ
Ngay cái lúc mà tui đồng ý đeo nhẫn cầu hôn của anh, thì chính là lúc bọn tui sẵn sàng để bắt đầu bước sang một trang mới. Bây giờ không chỉ là câu chuyện của hai đứa nữa, mà là câu chuyện của cả hai gia đình. Về thưa chuyện ba má, họ hàng và dạm ngõ thuiiiii